Hình như Đà Lạt là nơi duy nhất ở Việt Nam không có tín hiệu giao thông, tức không đèn xanh đỏ, bởi những con đường luôn luôn là những con dốc ngược, dốc xuôi ngoằn ngoèo đổ về bất cứ nơi đâu mà nó cho là hợp lý.
Một góc giao thông vòng hồ Xuân Hương. |
Vậy nhưng, ma trận đó lại như những đường chỉ tay mà người Đà Lạt đã thuộc lòng, vì tất cả mọi con đường đều về nhà, nên mọi người đều thong dong lên dốc xuống đèo rồi cuối cùng cũng về một hướng, tựa như câu thơ của Vũ Hữu Định “Đi dăm phút đã về chốn cũ…”
Quả vậy, giao thông ở đây như một quán tính của tự nhiên. Họ hiểu lúc nào thì ôm cua, lúc nào thì cần quẹo trái phải, lúc nào cần phải nhường nhịn, lúc nào xe lên dốc hoặc xuống dốc, và quan trọng hơn cần phải ứng xử với nhau như thế nào cho văn minh.
Xe cộ lưu thông qua lại quanh trung tâm mà không cần đèn đỏ. Ảnh: Trương Ngọc Thụy |
Du khách đến đây quá ngạc nhiên vì điều này ở phố núi. Những ngã tư ngã năm trống lốc đèn giao thông. Nhưng ngạc nhiên hơn, dân ở đây vẫn đi đúng phần đường mà nếu đem luật giao thông ra cũng không sai một chút nào. Chỉ khác là họ tự “điều chỉnh” tay lái mình sao cho không gây va chạm nào đáng tiếc.
Là một thành phố du lịch nên dịch vụ cho thuê xe cũng phát triển theo lưu lượng khách từng mùa. Các điểm cho thuê phát triển rầm rộ. Nếu bạn muốn đi “phượt” ra khỏi trung tâm để vô rừng núi thì cần thuê xe máy. Nếu cần dạo chơi quanh hồ Xuân Hương thì không gì hơn là thuê một chiếc “xe đạp đôi” cùng người yêu đạp vòng vòng.
Mùa hoa ban trắng trên con phố thênh thang vắng bóng người qua lại. Ảnh: Phạm Anh Dũng |
Tất cả đều xuống đường hòa mình cũng với tất cả mọi loại phương tiện khác. Những ngày lễ Tết, Đà Lạt trở nên quá tải “Ngựa xe như nước áo quần như nêm…” (Truyện Kiều, Nguyễn Du), du khách đổ về nườm nượp ken dày kín khắp các nẻo đường.
Hãy tưởng tượng một nơi không có đèn xanh đỏ, với mật độ giao thông hiền hòa, bỗng dưng xáo trộn bởi hàng trăm nghìn các loại xe hơi, xe máy đổ về gào rú inh ỏi, khu vực trung tâm quá tải đến mức nếu có đèn xanh đỏ cũng không giải quyết được gì.
Ngay trung tâm nhộn nhịp người qua lại cũng không cần đèn xanh đèn đỏ. Ảnh: Trương Ngọc Thụy |
Lúc bây giờ chỉ trông chờ vào sự “tự giác” của con người và cũng không ngoa trong cái đống hỗn độn đó, dù có vài anh cảnh sát giao thông thì mọi thứ vẫn di chuyển lừ đừ chậm chạp một cách thú vị. Bởi vì không ở đâu có cảnh kẹt xe “tự giác vui vẻ” như ở nơi này.
Như một cuộc dạo chơi loanh quanh phố núi, không khói bụi gì nhiều, không nóng bức, không vội vã, như một thước phim quay chậm cho đến khi mọi người đều được trở về khách sạn, nhà nghỉ. Có người thốt lên: “Trời đất, Đà Lạt mà cũng có kẹt xe kìa” và họ kết luận “Nhưng vui vì thành phố gì quái lạ, không đèn xanh đèn đỏ vậy mà ít thấy tai nạn giao thông chết người nào.”
Vòng xoay ngã năm Đại Học Đà Lạt thưa thớt xe cộ dưới cơn mưa. Ảnh: Phạm Anh Dũng |
Dân miền xuôi khi phóng xe lên Đà Lạt cũng “mắt tròn mắt dẹt” vô tình đi vào đường ngược chiều cũng không thấy anh cảnh sát giao thông nào chặn lại. Nếu có cũng chỉ là lời nhắc nhở thì thầm, còn không thì người đi đường cũng la lên “Ê, đi ngược đường rồi cha!”
Nguyễn Sài Gòn/ theo nguoi-viet.com